Trong cuộc sống, chắc với mỗi người, theo từng lứa tuổi và điều kiện có thể.. Chắc ai đó, cũng đã từng đi du lịch hơn 1 lần.. tại trong nước và nước ngoài..? Với tôi và gia đình, đến nay đã có được sự bình ổn.. cũng mong muốn được đi du lịch. Du lịch trong nước và nước ngoài..
Đất nước ta trải dài với hơn 2oookm, Một lần vào động Phong Nha của Quảng Bình
có đủ cả ba vùng miền theo những điều kiện địa hình tự nhiên khá khác nhau, cùng với những con người theo nhiều dân tộc,
( trên 54 dân tộc mà ) thì thật đa dạng và phong phú.. Họ, đang miệt mài lao động trên quê hương nguồn cội của mình, để xây dựng địa phương thêm ổn định, tươi đẹp, và giầu có hơn.. cho bù đắp lại bao công lao, sức lực, mồ hôi và nước mắt đã từng đổ xuống cho nơi ấy.. Với mỗi chuyến đi, là ta sẽ được biết, được hiểu và nhận thêm được bao kiến thức bổ ích cho cuộc sống của mình... Với những năm trước 1975, thường chỉ được đi các vùng phía Bắc, theo những công việc công tác của cơ quan - như vùng : Hòa Bình, Hà Bắc, Vĩnh phúc, Thái Nguyên, rồi ra : Hải Phòng, Quảng Ninh, xuống : Nam Định, Ninh Bình, Thanh Hóa, Nghệ An.. chứ chưa đi được thật nhiều. Sau này, có điều kiện hơn, tự tạo nên các nhóm đi chơi bằng xe máy, đi dài ngày, tìn hiểu sâu hơn và thấy được kỹ hơn về các vùng, miền, dân tộc, cuộc sống, tập quán và phong tục của họ.. được kỹ hơn. Nhớ nhiều là đất Hải Phòng - một thành phố của hoa Phượng đỏ, thành phố của lao động sản xuất.. Kỷ niệm vui và nhớ là được uống ly Cà phê vại, uống xong là muốn no luôn. Vậy mà những người lao động Hải Phòng thì quá đỗi thân quen, gần gũi...Trong những giờ làm việc, gần như không thấy những người lao động đi trên đường phố.. nhưng khi chiều về, thì các nam thanh, nữ tú.. đổ ra đường như chật kín, trong những bộ đồ đẹp, đi trên các xe gắn máy mới nhập.. từng cặp, nhẹ nhàng lướt trên phố thật đông vui, những lúc như thế, trong các quán ăn, cà phê.. lại rất đông vui rộn ràng - Họ như đang được thực sự nghỉ ngơi sau 1 ngày làm việc... Rồi những lần vào Nam Định - thành phố của nghề dệt, thành phố không đông đúc dân cư, thật nhẹ nhàng và êm đềm, rồi vào Thanh Hóa - thành phố núi đá, thành phố sản xuất Xi măng.. ở đâu cũng thấy công trường, các loại xe, máy.. đang làm việc hối hả suốt ngày đêm, giống như khu mỏ than Quảng Ninh.. Êm đềm, vui và hùng vỹ là khu Hạ Long- khu du lịch to lớn, có kỳ quan thiên nhiên của cả nước và thế giới.. Thật vỹ đại và hoành tráng. Ngược lại với vùng biển, vùng núi Hòa Bình cũng có những thú vị, êm đềm và đôi khi "lạ lẫm". Những đặc sản riêng của một vùng rừng núi ..luôn hấp dẫn những người đến - Được ăn món Măng, trái Lặc Lầy luộc, chấm với muối vừng.. đã để lại nhiều sự hấp dẫn, lạ miệng.. Rồi các món thịt rừng hấp Gừng, chấm mắm lòng cá.. cũng cho những hương vị thật đậm đà, khác thường. Được uống các loại rượu địa phương ngâm với các loại rễ cây, trái ngọt.. cũng là những kỷ niệm thật là sâu đậm.. Song, cái tình người tại các địa phương vẫn là những tình cảm sâu sắc nhất.. Họ sống mộc mạc, chân thành và hết lòng. không khách xáo, làm bộ như trong các thành phố..! Thật là vui, gần gũi, hạnh phúc.. sau mỗi chuyến đi.
có đủ cả ba vùng miền theo những điều kiện địa hình tự nhiên khá khác nhau, cùng với những con người theo nhiều dân tộc,
( trên 54 dân tộc mà ) thì thật đa dạng và phong phú.. Họ, đang miệt mài lao động trên quê hương nguồn cội của mình, để xây dựng địa phương thêm ổn định, tươi đẹp, và giầu có hơn.. cho bù đắp lại bao công lao, sức lực, mồ hôi và nước mắt đã từng đổ xuống cho nơi ấy.. Với mỗi chuyến đi, là ta sẽ được biết, được hiểu và nhận thêm được bao kiến thức bổ ích cho cuộc sống của mình... Với những năm trước 1975, thường chỉ được đi các vùng phía Bắc, theo những công việc công tác của cơ quan - như vùng : Hòa Bình, Hà Bắc, Vĩnh phúc, Thái Nguyên, rồi ra : Hải Phòng, Quảng Ninh, xuống : Nam Định, Ninh Bình, Thanh Hóa, Nghệ An.. chứ chưa đi được thật nhiều. Sau này, có điều kiện hơn, tự tạo nên các nhóm đi chơi bằng xe máy, đi dài ngày, tìn hiểu sâu hơn và thấy được kỹ hơn về các vùng, miền, dân tộc, cuộc sống, tập quán và phong tục của họ.. được kỹ hơn. Nhớ nhiều là đất Hải Phòng - một thành phố của hoa Phượng đỏ, thành phố của lao động sản xuất.. Kỷ niệm vui và nhớ là được uống ly Cà phê vại, uống xong là muốn no luôn. Vậy mà những người lao động Hải Phòng thì quá đỗi thân quen, gần gũi...Trong những giờ làm việc, gần như không thấy những người lao động đi trên đường phố.. nhưng khi chiều về, thì các nam thanh, nữ tú.. đổ ra đường như chật kín, trong những bộ đồ đẹp, đi trên các xe gắn máy mới nhập.. từng cặp, nhẹ nhàng lướt trên phố thật đông vui, những lúc như thế, trong các quán ăn, cà phê.. lại rất đông vui rộn ràng - Họ như đang được thực sự nghỉ ngơi sau 1 ngày làm việc... Rồi những lần vào Nam Định - thành phố của nghề dệt, thành phố không đông đúc dân cư, thật nhẹ nhàng và êm đềm, rồi vào Thanh Hóa - thành phố núi đá, thành phố sản xuất Xi măng.. ở đâu cũng thấy công trường, các loại xe, máy.. đang làm việc hối hả suốt ngày đêm, giống như khu mỏ than Quảng Ninh.. Êm đềm, vui và hùng vỹ là khu Hạ Long- khu du lịch to lớn, có kỳ quan thiên nhiên của cả nước và thế giới.. Thật vỹ đại và hoành tráng. Ngược lại với vùng biển, vùng núi Hòa Bình cũng có những thú vị, êm đềm và đôi khi "lạ lẫm". Những đặc sản riêng của một vùng rừng núi ..luôn hấp dẫn những người đến - Được ăn món Măng, trái Lặc Lầy luộc, chấm với muối vừng.. đã để lại nhiều sự hấp dẫn, lạ miệng.. Rồi các món thịt rừng hấp Gừng, chấm mắm lòng cá.. cũng cho những hương vị thật đậm đà, khác thường. Được uống các loại rượu địa phương ngâm với các loại rễ cây, trái ngọt.. cũng là những kỷ niệm thật là sâu đậm.. Song, cái tình người tại các địa phương vẫn là những tình cảm sâu sắc nhất.. Họ sống mộc mạc, chân thành và hết lòng. không khách xáo, làm bộ như trong các thành phố..! Thật là vui, gần gũi, hạnh phúc.. sau mỗi chuyến đi.
Rồi, những chuyến đi thật xa - Mộc châu, Sơn La, điện Biên.. chắc là chuyến đi dài và vui nhất - Được góp vui văn nghệ cùng doàn nghệ thuật sơn la, cùng vui hát, cùng nhảy sạp, uống rượu cần thân mật trên những chiếu co1`i giản đơn bên ngoài sân lát gạch cổ, dưới ánh sáng trăng sáng. Hôm sau lên đường, được gửi tặng các koóng khẩu đầy xôi trắng để mang theo dọc đường cùng gói muối vừng thơm ngát, đậm đà... Khi đến Lai Châu, Điện Biên- tất cả những cảnh quan, vị trí và công trình.. của chiến thắng lẫy lừng hiện ra.. thật tự hào và hùng tráng. Chính nơi đây, với từng tấc đất là bao công lao, sức lực và chiến công của các chiến sĩ, dân quân, dân công của cả nước.. để hoàn thành 1 chiến thắng vinh quang cho dân tộc.. Nào hầm của tướng Dcát, thung lũng Mường Thanh, sân bay dã chiến, đồii A.1.. Nhưng, xung quanh những di tích ấy nay đã có thêm những vườn hoa Hồng đang rực thắm do bàn tay người dân vun trồng. Vào trong Bảo tàng, càng thất rõ hơn, thiết thực hơn với những chiến công, với từng nhân vật lịch sự.. là bao bài học bổ ích, cùng những tấm gương sáng chói của các anh hùng.. đã để lại bao chiến tích và những bài học cho các lớp hậu sinh sau này. Cuộc sống của người dân địa phương nay đã thay đổi nhiều, bởi hiện vào mùa thu hoạch, trong mọi nhà đều đầy ắp những đống ngô vàng vừa thu hoạch về, với những nụ cười rạng rỡ thể hiện trong mọi nhà.. mới càng thấy cuộc sống đã ổ định và no ấm hơn.. Khi vào những khu chợ địa phương, thấy các loại hàng hóa thật nhiều, khá đầy đủ chủng loại, kể cả các hàng nhập khẩu, hàng điện máy.. qua sức mua, thì càng thấy.. đời sống của nơi đây đã được nâng cao hơn. Với mỗi nơi đến, đều thấy được cuộc sống của người dân địa phương , tuy mỗi nơi , mỗi vẻ. Song, cuộc sống ở những nơi đó, nay đã đổi thay thật nhiều, sức sống của lớp trẻ đã thu\ật sự biến đổi trong sự vươn lên mạnh mẽ.. đâu đâu cũng thấy các kỹ sư , bác sĩ mới, trẻ trung, năng lực và hăng hái làm việc, phục vụ đất nước, phục vụ theo trách nhiệm và vai trò đầu tầu.. chính trên quê hương mình.
Sau hơn 20 năm đổi mới, cả đất nước đã vươn lên mạnh mẽ, bước vào thời kỳ Công nghiệp hóa, hiện đại hóa..Đời sống toàn thể nhân dân ngày càng được nâng cao, cuộc sống ngày càng đầy đủ và nâng cao hơn.. Nên, không ngạc nhiên gì khi trên mọi địa phương tôi đến, đều thấy rõ được những điều đó.
Sau hơn 20 năm đổi mới, cả đất nước đã vươn lên mạnh mẽ, bước vào thời kỳ Công nghiệp hóa, hiện đại hóa..Đời sống toàn thể nhân dân ngày càng được nâng cao, cuộc sống ngày càng đầy đủ và nâng cao hơn.. Nên, không ngạc nhiên gì khi trên mọi địa phương tôi đến, đều thấy rõ được những điều đó.
Thời kỳ học tập tại bun garia.
Chuẩn bị máy chụp
Vượt qua biên giới
trước cửa khẩu - cho xuất ngoại.
Tại Thái Lan - 1998
Tại Singapore - 1999
tại Malaixia - 1998
tại Venige - Ý. 2008
tại Pháp.2008
tại Đấu trường- Ý. 2008
Trong bảo tàng - pháp.2008
tại Pháp- 2008
Đến cabodia. 2004
Tại Singapore. 2006
Bên cầu Venige.2008
trên sân bay - singapore. 2004
Tại Thái lan - 2005
Trên GenTinh- Malaixia.2006
Trong khu Thiếu la76m tự. Trung Quốc.2009
trên sông Sener- Pháp.2008
Rồi, khi được đi du lịch xa hơn, ra bên ngoài biên giới..Trong thời trai trẻ, theo việc học hành.. đã được có mặt ở các nước đông Âu: Liên Xô, Rumania, Bungaria, CH dân chủ Đức, Tiệp Khắc. Và nay, được đi thêm.. thì càng thấy được nhiều điều thú vị để được hiểu biết hơn, mở mang hơn. Cuộc đi xa đến 6 thành phố điển hình: Nam Ninh, Thượng Hải, Nam Kinh, Tô Châu, Hàng Châu, Bắc Kinh của Trung Quốc, rồi lại đi 1 vòng qua các nước Asian : Thái Lan, Malaixia, Singapore và rồi thêm 1 vòng nữa qua các nước Tây âu : Thụy Sĩ, Pháp và Ý.. thì thấy thật là hoành tráng và ngỡ ngàng ... Mong sao, đất nườc mình được 1 phần như thế.?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét