LỚP KIẾN TRÚC 66K

Tình bạn chúng tôi..

  VÀO LỚP…  VÀO ĐH. BÁCH KHOA - Trong những ngày giặc Mỹ còn ném bom ác liệt miền Bắc, tôi và nhiều bạn bè cùng lứa.. đã nhận được giấy gọi vào trường Đại học - Tôi vào khoa Xây dựng của trường ĐH Bách khoa HN . 
ĐH. XÂY DỰNG - Rồi, chỉ sau khoảng 1 tháng thì có quyết định : Tách toàn bộ khoa Xây dựng từ ĐH bách khoa, trở thành Trường độc lập - Trường Đại học Xây dựng Hà Nội, trường phải lên khu sơ tán, xa khỏi Hà Nội, về khu vực núi Thiên Thai - Hà Bắc. làng Quế Ổ, huyện Thuận Thành, tỉnh Hà Bắc,
Lúc đó trong lòng tôi mừng vui khôn tả.. bởi đã được vào Trường, là được học một chuyên ngành có nghiệp vụ cao để phục vụ cho tương lai và cũng là bắt đầu đến với cuộc sống tự chủ - bước vào đời… Mà rồi, ruột gan cũng ngổn ngang với bao điều sẽ gặp, sẽ phải va vấp.. khi ở nơi sơ tán, cùng bao nhiêu những điều cần thiết khác cho việc học hành, thi cử, ăn ở.. và..còn biết bao những việc khác nữa.. sẽ nảy sinh.. mà chưa thể hình dung hết được..? Thế rồi, cũng vẫn vui vẻ vác ba lô lên đường.. Đến nơi, chúng tôi cùng phải lao vào việc xây dựng cơ sở vật chất : Lớp học, hầm trú ẩn, nhà ăn tập thể, khu ở của SV nữ.. với các vật liệu giản tiện là : Tranh, tre, nứa, lá.. và vách tường, được đắp đất thật dầy, cao để tránh bom, đạn...của cái thời chiến khốc liệt này..!
Đang lao động hăng say, thì Trường tổ chức thi vẽ Mỹ thuật để chọn lựa các SV có năng khiếu sang học lớp Kiến trúc.. Cùng với Yên và Thắng, tôi cũng khấp khởi đi thi, trong tay chỉ có cây bút chì 2B mượn được..? SV từ các khoa đến dự thi khá đông. Khi không kịp chuẩn bị cho mình được bảng vẽ, tôi vội lấy ngay chiếc cánh cửa Panô để thay thế, rồi bước vào thi.. Lúc nộp bài, lòng tôi cứ nặng trĩu những lo lắng, e ngại vì bài làm chưa thật sự hoàn thiện như mong muốn.. Kết quả sơ bộ khi kỳ thi đã có.. mà số người lựa chọn chưa đủ..? Trường mở thi lần 2, tôi lại mò đến dự thi, nhưng bị mời ra ngoài... vì đã thi đợt 1 rồi..! Trong lòng tôi như “tan đi” những ước mong.. vội vã trình bày và tâm sự cùng Thầy về những mong muốn... ước vọng được vào lớp Kiến trúc.. như thế nào.. thật thiết tha.. rồi Thầy hỏi tên, tôi nói.. Thầy liếc xem nhanh, rồi ghé tai bảo : E đã đỗ rồi, về đi, đồ ngốc ạ ! Quá mừng vui, tôi vội chào và cám ơn Thầy, chạy một mạch, miệng cười vui khôn tả.. tôi như đã hiểu được lòng Thầy…

Khi kết quả chính thức dán lên, tôi ở hàng thứ 5 trong 15 người đợt đầu + 9 người của đợt 2.. Nhưng rồi, những người đạt, thì đều là học sinh phổ thông, tuổi còn trẻ… Do vậy, vẫn thiếu Cán bộ lãnh đạo của lớp..! Lại tuyển thêm lần 3 nữa.. với những SV là cán bộ khóa trên, đang học dở từ Trung Quốc về.. Khi chọn được thêm 6 cán bộ lớn tuổi nữa, vậy là đủ 30 người cho lớp chúng tôi - Thế là lớp 66K được hình thành. Đó là lớp thứ 2 của cả Trường, vì cứ sau mỗi 3 năm Trường mới tổ chức 1 lớp Kiến trúc sư. Lớp tách ra, chuyển về làng Chính Thượng, gần núi Thiên Thai, cùng thôn với lớp 64XD, cách xa với khu Hiệu bộ cũ.. hơn 6Km và phải qua bên kia Sông.
Chúng tôi vào học trong niềm vui hăng say, khí thế của 1 lớp có năng khiếu về nghệ thuật, và nhà Trường cũng rất quan tâm, chăm lo.. như những đứa “con cưng”, hiếm muộn.. Vào học, lớp được thu nhận một chương trình đào tạo mới, những kiến thức rất rộng, sâu từ các thầy đã trải nghiệm qua bề dày của thực tiễn, được đào tạo từ nhiều nước tiên tiến trở về… Qua những bài học, bài tập đầu tiên của Kiến trúc nhập môn, cùng được các anh lớp 63K giúp sức.. Chúng tôi đã thể hiện hào hứng bài làm thiết kế thật say sưa.. và kết quả thu được cũng rất mỹ mãn. Niềm vui chung của lớp như lan sang các Thầy - những bậc “tiền bối” cũng thật sự mừng khi thấy lứa Học trò này rất chịu học, "sáng dạ", đoàn kết, cũng biết chơi và thật sự đam mê với nghề..
TRƯỜNG KIẾN TRÚC… Khi chúng tôi đang học trên khu sơ tán, lớp có 30 người lúc đầu vào, học gần 2 năm, qua 3 kỳ thi vấn đáp trực tiếp..“rơi” mất 2, còn 28. Vào năm 1968, có chủ chương mới.. Lớp sẽ sát nhập chung với khối KTS của bộ Xây Dựng từ Phú Thọ về, tập trung vào một đầu mối đào tạo.. Vậy là lớp có trêN 50 người, thật đông vui và khá hùng hậu.. Rồi, lại cùng với các lớp Đô thị, nhà trường thành lập Khoa Kiến trúc - Đô thị chuyển tất cả về cùng sống tại thôn Mão - Gia Lương - Hà Bắc. Trong thời gian đầu của sát nhập, trong nhóm có một chút “ngầm ganh đua” như để thể hiện, chứng minh.. giữa 2 lớp.. về phương thức, chương trình và khả năng.. của đào tạo theo 2 nguồn, từ 2 mục tiêu.. để nay nhập lại cùng nhau.. trong 1 lớp..?!

   Đến năm 1969, Mỹ ngừng ném bom miền Bắc.. một quyết định mới lại ra đời - Tách toàn bộ khoa Kiến trúc - Đô thị của ĐH Xây Dựng chuyển về Hà Đông, thành lập Trường Đại học Kiến trúc Hà Nội độc lập, thuộc bộ Xây Dựng trực tiếp quản lý… Vậy, tôi được mang danh là - Sinh viên của cả 3 trường Đại Học…?

Hách - Quyên - Chi - Dũng - THọ - Hòa - Thanh - Việt  tại Đà Nẵng 2009. Chúng tôi về học ở Hà Đông, thực hiện việc sinh hoạt tập trung suốt tuần, chỉ thứ 7 được về, tối CN phải vào để “điểmdanh”..! 
Trường có khu ở tách riêng khu lớp học, do vậy toàn bộ thời gian chúng tôi đều học ở trên lớp.. Khoảng thời gian đó, phong trào học tập, sinh hoạt cùng các hoạt động tập thể được phát huy cao nhất..Với thành tích về Văn nghệ, Thể dục thể thao.. thì thật nổi bật, tiếng vang của Trường đã lan rộng đi trong khối các trường ĐH cuả khu vực… Đến năm thứ 4, lớp chia thành 3 chuyên ngành để đi vào chuyên sâu.. tôi sang lớp Công Nghiệp, thật buồn..! Rồi, vẫn vui, vẫn học... Cứ như thế, chúng tôi hăng say học cho đến khi làm đồ án tốt nghiệp, bảo vệ, ra trường, phân bổ về các Bô, Viện, Thành phố, Tỉnh, các cơ quan làm việc... 
Cả lớp 66K đã sống cùng nhau suốt hơn 4 năm trong khu tập thể của Trường, để cùng học, cùng làm bài, cùng thi và cùng tham gia các phong trào Văn Nghệ, TDTT thật sôi động.. rất hào hứng.. Lớp 66K, cho đến nay vẫn là lớp có kết quả học tập cao, với tỷ lệ người ra trường đoạt loại giỏi cũng nhiều, một lớp đoàn kết, thống nhất, đạt thành tích cao và toàn diện về mọi mặt..  Cho đến nay, lớp đã để lại những ấn tượng thật sâu sắc..với Trường và với nhiều các lớp khóa sau…
Chúng tôi đã học, đã làm, đã sống, đã vui.. và đã thể hiện như thế trong suốt cuộc sống làm chuyên môn tại các cơ quan, trên nhiều lĩnh vực và trong nhiều cương vị của ngành...   Vậy mà đã gần 40 năm trôi qua, nay chúng tôi vẫn gặp nhau, hội tụ theo những ngày kỷ niệm của Trường, những kỳ Đại hội của Hội, vẫn tươi vui, trong sáng như những ngày đầu bước vào lớp…
Truyền thống 66K là vậy đó, mãi sẽ vẫn là 66K.. của ấn tượng, đoàn kết và vinh quang...

Lớp họp mặt nhân 45 năm kỷ niệm thành lập của Trường  
                                  Việt - Nam - Hách - Huy - Thụy tại đà Nẵng 2009. 

NHỮNG GƯƠNG MẶT.. VÀ TÌNH BẠN.

 Những chuyện kể và kỷ niệm của chúng tôi thật vô cùng nhiều và rất dài.. khó có thể viết, nói hết được.. Bởi nó cứ xoắn chặt, đan xen vào nhau như một tiểu thuyết nhiều tập..không có hồi kết.. Vì, nó đã xuất phát từ ngày đầu khi bọn chúng tôi cùng vào Đại học, với lớp 66K thân mật, đậm đà, sâu lắng.. của tình người.
Những buổi ban đầu, tuy chưa thật gần, chưa thật hiểu.. song, tôi cũng thấy cảm tình với một người cũng khá tầm thước, trắng, nét mặt hiền, ăn nói nhỏ nhẹ.. rồi biết được cái tên mang “âm hưởng” của phái nữ, đó là - Ngọc Chính. Quê ở xa, để ra được Hà Nội nhập Trường Ch đã phải đi bộ gần 2 tháng trong bom rơi, đạn nổ của máy bay bắn phá ngày đêm.. Tôi còn nhớ, khi Ch đến Trường chỉ còn chiếc ba lô lép kẹp và đôi dép cao su dầy.. hoàn cảnh thật khó khăn và vất vả.. trong những ngày đầu của đời sinh viên.. Vậy mà chúng tôi vẫn vui tươi bước vào học tập, bước vào cuộc sống từ đôi vai gầy cùng sức trẻ sạch trong và niềm vui hứng khởi từ ngành nghề.. phục vụ cho tương lai của đất nước.
NGỌC CHÍNH… Vào dịp hè năm thứ 2, trong chuyến đi “du lịch” về quê Ch trên bãi biển Cửu Lò yên ả và êm đềm.. Cũng những dãy Dừa xanh vươn cao, hàng Dương dịu mát, dãy Râm Bụt trổ hoa, hương Cau thơm mát.. hòa quện cùng gió tươi của Biển mang vị mặn đậm đà.. thật thanh cao và tinh khiết.. Chúng tôi ra biển ngay gần nhà, qua hàng Dương là đến bãi cát vàng dài, phẳng, mặt nước gợn lăn tăn sóng, bởi ở đây thuộc doi cát vươn ra xa, nên có thể nhìn cả Bình minh và Hoàng hôn đều ở Biển, thật diệu kỳ và lãng mạn biết bao…
Sau mỗi lần tắm biển thỏa thê, là được uống nước Dừa mát ngọt, rồi ra chợ mua con Vịt về làm 3 món - canh Măng, bát Miến, món luộc chấm mắm Gừng truyền thống.. lại có thêm Cá, Mực tươi hấp..nhà trồng được.. Quả là no say và thật ngon.. đến tối khuya, còn có món Kê trộn Lạc, hấp chín quện chặt trên bánh Đa thơm nồng quết dày rắc lớp đường vàng.. Món ăn mộc mạc của địa phương thật là tuyệt hảo, hấp dẫn.. Như thế đó, mỗi lần đi xa lại thêm yêu hơn những nơi mình đến, những điều mình hiểu được...
Nhà Ch có 3 anh em, lệch tuổi nhau khá nhiều..mỗi người đều có một điều kiện cho riêng mình.. Ch là người được tạo điều kiện thuận lợi nhất trong nhà..
Sau những ngày đó, chúng tôi càng hiểu, gần nhau hơn, để đến với nhau thực sự hơn.. cứ như thế, sau hơn 5 năm học hành và cả những năm sau nữa.. Ch đến, ở với nhà như người trong gia đình - căn gác xép nhỏ của tôi như chốn riêng tư, của kỷ niệm chung 2 đứa…
Cuộc sống dần cứ trôi dọc theo thời gian, chúng tôi rồi cũng bước vào cuộc sống gia đình riêng .. mà “mốc kỷ” ghi đậm dấu ấn của mỗi gia đình - Chính là sau đợt nghỉ phép năm 76 về Quỳnh Thuận, Quỳnh Lưu quê Chính nghỉ mát lần 3.. Với 4 cặp khi đi, thì 3 cặp đã “thành” duyên phận.. đúng là quê hương của gió biển với hương vị thật mặn mòi..
Kể từ đó, không chỉ cá nhân chúng tôi mà cả 2 gia đình như “hòa” cùng nhau với hoàn cảnh cùng “một gái, một nữ” mà cùng năm, chỉ khác có tháng sinh.. thôi.. thế mới lạ..?!!
( Thôi nhé, tạm dừng.. để thấm đậm, nghiền ngẫm.. suy tư cho tập 2 lắng đọng hơn...?)

  * VỚI GIA YÊN..  Kể cũng là lạ mà cũng thấy hay hay.. Bởi. tôi và Yên cứ như “dính” với nhau vậy..? Vì, kể từ những ngày đầu tiên - Cùng vào trường Xây dựng, cùng đi thi vẽ vào Kiến trúc, ở cùng khi sơ tán, cùng mỗi khi về Hà Nội, cùng đi vẽ ghi, làm đồ án.... Rồi cùng vào SG, dạy trong Trường, cùng khoa.. Rồi cùng ở Q.7 gần nhau.. cùng viết blog.. viết về nhau..  ô hô.. nhiều, nhiều thứ.. cùng đến thế.. ?
Hồi sơ tán, ở gần nhau thì khỏi nói rồi.. Là ở chung một nhà, góp “xu” để ăn sáng cùng, lấy cơm về, tạo “cải thiện” ăn chung.. rồi, cùng có xe “cuốc” LX, cùng uốn ghi đông, cùng về HN vào những lần cuối tháng, rồi cùng lên.. đủ các việc, các chuyện để có cùng nhau…
Khi vể Hà Đông, mỗi khi làm đồ án là lại cùng nhau bàn bạc tìm ra phương án hay, cách thể hiện mới.. để tăng thêm hứng khởi, cho đạt điểm cao.. và nhiều điều mong muốn khác nữa.
Khi ra trường, mỗi người mỗi nơi và mỗi việc, song vẫn gặp nhau, đến nhà chơi.. khi có điều kiện.. Do vậy, tôi biết khá kỹ hầu hết mọi người trong gia đình.. và cũng nhiều lần đã cùng bàn nhau tìm cách cho “làm ăn”, rồi cùng thích làm mộc, khoái trang trí nhà cửa…
   Trong quá trình cùng học, tôi cũng học được nhiều điều ở Yên - Tính cận thận, chu đáo, rất kỹ trong công việc, say sưa với nghề và chịu khó tìm nét mới cho đi chuyên sâu…Bởi, ở Yên ngoài năng khiếu có, còn được thụ hưởng từ nền tảng của cả gia đình lớn..hầu hết làm về ngành nghệ thuật, do vậy Yên khá nhanh nhậy trong khiếu thẩm mỹ, lựa chọn phương án thiết kế cho mình.. trong các đồ án, trong thiết kế nhanh.
   Cuộc sống của Yên cũng có những biến động.. sau đó là sự thành đạt, để rồi bước vào giai đoạn “hưởng” khá an nhàn và đầy đủ… Đến nay, Yên hoàn toàn có thể tự hào về những việc mình đã làm, làm được, làm trọn vẹn.. cho đến khi “rửa tay, gác kiếm”.. Thật là một con số rất tròn trịa...



 * THẮNG “BẠC”   Cái tên Thắng “bạc”, bây giờ mới thành và “chết” tên, mà lại càng nổi trội, đúng nghĩa thật.. Chứ trước kia thì có hàng loạt cái tên còn “ý nghĩa, sát thực và lạnh lùng” hơn..! Nhưng thôi, chẳng nên kể và nói ra làm gì.. nhỡ “lộ”, thì bị giận.. chết. Vì dù sao, tôi cũng đã biết được nhiều, hiểu thật kỹ về nhau nữa.. Nên, cũng phải giữ gìn, “kin kín” thôi.. Vào đề, phải giật gân như thế, mới vzui...?
Với khổ người thật cao, to “lừng lững” như “ông 30” như vậy, thì có đi đâu, làm gì..cũng rất dễ bị “lộ”..? Thế mà, “hắn” cứ nhơn nhơn, tự nhiên như không sợ gì ở trên đời vậy..! kể cũng lạ, mà cũng hay.. bởi Cây đã đứng ngay, thì đâu sợ gì.. cơ chứ.. he..?
Từ lúc vào lớp Kiến trúc, đi sơ tán, cả 3 chúng tôi ở chung nhau - cùng với Yên, để cùng ăn, cùng học.. sau một thời gian thì tách riêng nhau, để phải ở với các cán bộ lớp…“Bạc” với tôi cũng có nhiều kỷ niệm thật vui và cũng thật đậm..bởi, dù gì..thì tôi..cũng “suýt’ là.. cơ mà..!  Nhà T chỉ có 2 anh em, cô em gái khá xinh xắn và nhỏ nhẹ, rất ngược nhau - chắc anh đã ăn hết phần của em..?! Ngôi nhà ở trên lầu phố Đỗ Hạnh gần ga Hà Nội, cũng rất gần, lại “tự do” nên chúng tôi hay đến nhà nhau chơi..các Cụ thì đã tuổi cao, ở nhà riêng trong ngõ chợ khâm Thiên cùng họ hàng cho vui tuổi già..Mỗi khi đến nhà, tôi vẫn gọi chung là “Ba” và “Má”, thân mật và đôi lúc tôi làm các việc của nhà..cứ như trong gia đình..Tôi nhớ, vào cái đêm máy bay B.52 trải thảm đường Khâm Thiên, nhà đổ hết..! Th phải đến nhà tôi và ở lại, sáng hôm sau Th và tôi đã phải dọn dẹp hết ngày..mới xong. Đó là lần đầu tiên tôi được nhìn thấysự tàn khốc của chiến tranh.. thật ghê rợn và hãi hùng..
Rồi mỗi người cũng bước vào cuộc sống của gia đình riêng..bước vào cuộc sống độc lập, phải lao động, kiếm thêm thu nhập..chứ lương của ông giáo trường trung cấp XD Hà Nội có là bao.. Th và vợ phải in, vẽ mành tre, bỏ mối “kiếm” chút đỉnh cho cải thiện đời sống chung của gia đình mình…
Từ ngày chuyển sang “ngạch” thi công, cuộc sống cũng dần khá hơn..rồi đi làm trong công ty HB, mọi chuyện đã bắt đầu “khác” nhiều… Với mối quan hệ “lan tỏa”, Th bước vào môi trường kinh doanh theo cấp bậc “xịn”, làm nhiều công việc và “phất lên” từ đó.. Phải công nhận rằng Th cũng “hên” nên được “hưởng thái bình” nhiều, trong giai đoạn cuối này. Mà cũng phải thôi, cũng là để bù đắp cho cả một thời phải “vật lộn” với cuộc đời.. vất vả..khó khăn..hơi dài trong đời.
Thế đấy, cuộc sống chúng tôi với nhau là vậy, có thế mới còn dài lâu đến tận bây giờ… 

.. VỚI QUÝ HÁCH -  Tôi được biết và làm quen với H từ khi 2 lớp sát nhật, học cùng - bởi H là bạn cũ của Yên và Thắng. H thuộc diện cao to, khá điển trai, phong độ, có nhiều tài lẻ, rất dễ gần.. Từ khi lớp về Hà Đông, thì chúng tôi gần nhau hơn, bởi cả 2 đều thích và chơi môn bóng rổ.. Nào ngờ, H đánh bóng rổ khá hay.. thế rồi cùng vào đội tuyển Trường, luôn sát cánh cùng nhau trong các buổi tập, khi giao hữu và thi đấu…
  Qua nhiều lần đến nhà chơi, mối quan hệ với gia đình càng được tăng lên - Vì, Bố H trong Bộ, rất biết Bố tôi - Ông có khổ người cao, quắc thước, một trí thức học thời Pháp, biết nhiều, giảng giải mọi việc rõ ràng, giọng nói vang, khỏe…chị Tú học cùng với chị lớn tôi, sau này a. Hiển lại cùng Viện công tác.. Vậy là, biết hết.. tôi biết tất cả mọi người trong nhà…Tôi cũng có nhiều kỷ niệm cùng H, về học, về Văn nghệ và Thể thao.. Có những việc tôi còn nhớ : - Khi bố H còn làm ở Cục, Ông được phân phối chiếc xe máy của đức Spars số tay, một buổi trưa, H và tôi lôi ra tập thử, vì là lần đầu tiên đi xe nên cũng khó, sau vài lần là đi vè vè được rồi...
  - Lúc chuẩn bị tốt nghiệp, không biết mình sẽ được phân công về làm việc ở đâu.? Cũng lo. Khi đến nhà, lúc đó Ông đã đang phụ trách Viện, tôi xin, H và chị Tú nói giúp.. thế là Ông đồng ý..!
  - Về làm việc ở Viện gần 1 năm, thì Ông lên Thứ trưởng của Bộ. Khi viện có một đoàn đi thực tập KH ở nước ngoài, Ô về thăm, dặn dò đoàn, Ông khẽ nói với tôi: Thằng H chưa được, mà mày đã được rồi đấy nhé… Tôi hiểu được Ô nói gì.
 
- Còn chuyện riêng của H khi còn sơ tán.. chắc ai cũng biết.? nè, ảnh nè. Nhưng đó cũng là những tình cảm rất chân thành và thật của thời tuổi trẻ khi.. đang trong bước trưởng thành.. tôi cũng thế mà.. Vậy, mà cho đến tận bây giờ “họ” vẫn thật tốt đối với nhau…vẫn quý nhau, ứng xử vẫn đậm đà cứ như ngày xưa.. ấy.
 Tình cảm riêng với cụ Ô nhà H, tôi vẫn luôn nhớ, ơn và quý mến Ông.. Khi đã nghỉ ngơi thực sự, với tình cảm và tấm lòng của người Bố và Ông là trụ cột trong nhà, Cụ thường đi thăm và ở lại chơi cùng với các Con, các Cháu..của từng gia đình.  Rồi, trong một thời gian dài Ông sống trong Sài Gòn cùng với người anh lớn.. Khi được báo tin rằng Ông “mất”, tôi đã đến ngay với Ông, lòng mong muốn thay cho H đưa Ông đến nơi an nghỉ cùng với toàn gia đình.
  Đến bây giờ, mỗi dịp ra HN, chúng tôi vẫn gặp nhau, nói chuyện về nghề, về cuộc sống, chuyện lớp.. H cũng là thành viên rất tích cực cho những ngày hội lớp.. Chúng tôi cũng vẫn luôn mong và chúc nhau thật nhiều về - Cuộc sống gia đình, công việc, sức khỏe.. trong cả những lúc này.

* CÙNG HỒNG HẢI.. - Một con người luôn trẻ khỏe, vui tính, hồ hởi.. sẵn sàng với một nụ cười sảng khoái ẩn chứa chất tiếu lâm…Thế đấy, H.H luôn là vậy khi mỗi lần chúng tôi gặp nhau, sau đó là “đi uống”, uống cho đã đời.. bởi mấy khi chúng tôi đã gặp được nhau, vui và hay như thế.? Nhà H. toàn chị em gái, duy nhất chàng là trai.. thuộc diệm quý hiếm, không biết có được chiều chuộng không.? mà thấy chàng luôn vui..vẻ.? Vì cùng làm trong Bộ, đôi khi chạy về nhà H chơi, nằm trên gác xép bằng ống Bương để tào lao nhiều điều.. thế mà biết gần hết mọi người trong nhà của H.Hải...
Sau những năm vất vả học tập, rèn luyện, thu lượm bao kiến thức.. nay sẽ được thể hiện trong thực tiễn làm việc để có hiệu quả cao nhất.. trong lòng chúng tôi, ai cũng mong như thế.. H.H có điều kiện thuận lợi là sau tốt nghiệp, được về một đơn vị thiết kế “xịn” nhất của Bộ, nên đã có thể tiếp cận, tham khảo và học tập được nhiều.. để từ đó H.H đã có những bước tiến thật nhanh trong nghiệp vụ.. với khá nhiều công trình to mà H là "chủ xị", để rồi đến nay H,H đã là cán bộ "xếp" quản lý trực tiếp chuyên môn nhiều kinh nghiệm..của Viện ( nay là Công ty lớn ). Về chuyện "riêng", tôi cũng được "biết" nhiều việc, nhiều chuyện.. dọc theo đường "tình ái" của chàng. Đôi khi là những nụ cười thầm và cũng đôi khi cũng muốn khóc..? Đúng là những chuyện tình yêu của thời một trai trẻ.. kể ra cũng thật vui và thật là kỷ niệm.
Nhớ cái ngày vui, khi tích lũy có được những "vốn" cần thiết cho ngôi nhà "chủ quyền riêng" của mình cũng vô tình, lại trùng lặp khi 2 tên cùng vẽ nhà cho chính mình..? Chúng tôi bàn luận, tìm phương án.. để có chất art thật riêng.. Vậy là phương án lệch tầng được thực thi, thật hiệu quả..và độc đáo.. Rồi từ đó, các thiết kế mới, hay, lạ đã đi vào đời sống cùng niềm vui từ các khách hàng. Vậy mới thấy, trải qua thực tế và làm trực tiếp các công trình nhiều.. H.H đã có nhiều "mưu" trong những ý tưởng thiết kế. 
Cho đến nay, với cuộc sống riêng của mình, 2 tên lại ở 2 "đầu xa thẳm", mà chúng tôi vẫn gửi, trao đổi đến nhau những điều đã làm được..từ những công trình, việc làm, những mẩu chuyện vui.. để được cười nhiều.. đến chuyện đi hát, đi uống, nhỉ ngơi.. để thật vui, cùng yêu mãi cuộc đời.

 VỚI NHỮNG KTS. 66K KHÁC..  Trong lớp, có lẽ tôi là người “quảng giao”, có mối quan hệ,  rộng, chơi được với nhiều người nhất..? Bởi với tôi, tình nghĩa và bạn bè đã là vốn sống, tình cảm và niềm vui.. để được giao lưu, trang trải.. cùng chia sẻ trong cuộc sống vốn đã lắm bộn bề này. Giầu vì bạn mà..??
 Với lớp, còn nhiều cái tên, còn thật nhiều kỷ niệm với họ..mà chưa biết nói, chưa thể viết thế nào..chắc là phải xin lỗi “trước” và thật nhiều về điều đó.. Để được hẹn vào dịp tiếp theo sẽ viết tiếp và viết nhiều hơn..về những tình cảm mà chúng ta đã trải qua, đã cùng.. từ các năm học tập, sinh hoạt.. khi trưởng thành đi làm, về cuộc sống, về gia đình..và cả những nghĩ suy.. về nhau trong đời..
 

* GIA THỤY - Đỗ gia. Cũng là một ông bạn gần khi cùng vào làm việc trong Trường, sinh sống trong Sài Gòn này. Đây cũng là một nhân vật khá đặc biệt..chứa đựng trong "thân thế, sự nghiệp" của chàng ! Th thuộc diện nói ít, khá nhẹ nhàng, thâm trầm.. nhưng cực “ngầm”, vớ vẩn là "chết Voi" đấy. Với cuộc sống của mình, Th cũng có những điều kiện vì Bố cũng là người của Bộ. Vậy mà cũng không thật "thuận gió", "xuôi buồm"..lắm..? Chàng về Viện, làm ở đó không được nhiều năm.. chuyển đổi cơ quan, vào Nam, rồi về Trường.. sang Đường sắt, đi thi công.. cũng thật truân chuyên..? Nghe nói rằng, có một thời gian Th cùng vợ sang tận Campuchia để làm ăn.. Thế mà, tổng kết lại, Th lại có nhiều điều "may" nhất - Cái đầu tiên là có vợ là "KTS, trùm thi công", cái thứ 2 là bà xã thật nhanh nhẹn và đảm đang, luôn thể hiện vai trò của một tổng chỉ huy trong nhiều việc.. Rồi cái thứ 3 là lại rất nể, "sợ" Th. Thế đấy, mới có 3 điều ấy thôi, là đã thấy Th thật sướng quá rồi..?
Riêng với Hương nhà Th thì cũng rất hiểu, thoải mái và vui khi bọn tôi đến chơi, quấy quả, tào lao cả ngày.. Qua đó, chúng tôi được rất biết và gần gũi với cả gia đình nhà Ngoại của Th, các Cụ thật hiền, vui, cũng coi bọn tôi như những người trong nhà.. thật là quý hóa, thân vui và sâu sắc biết bao.
Thế rồi, sau một thời gian dài "chiến đấu" trên mọi "chiến trường", cả nhà Th đều ăn nên, làm ra.."phất, đạt" trong suốt giai đoạn này. Và để đến nay, thì với Th thật sự là an nhàn, được "thỏa ý tang bồng".. Bởi, nay đã là một ông chủ của một điền trang lớn, có nhà "thấp" vườn cảnh quan "bự", nay rảnh rang lại tha hồ được vẽ vời.. như để thể hiện “độ” Mỹ thuật của riêng mình.. bấy lâu nay. Chàng, nay đã có phong thái của một nghệ sỹ - với tóc bạc búi dài, áo thụng thêu hoa văn kỷ hà, bước đi khoan thai, luôn vẻ trầm ngâm..lơ đãng... Vậy là nghệ sỹ thật rồi, chứ đâu còn dáng vẻ gì KTS.. nữa.??



Đ. VIỆT Đó là nhân vật đặc biệt, mang ngoại hình ẩn chứa nhiều đặc điểm của “Lỗ Trí Thâm", rất dễ nhậm diện. Cũng bởi, không hiểu vì sao từ khi đi học về.. đầu tóc cứ bị trụi sạch..? Mọi người đùa, chắc là đi môtô nhanh, gió thổi.. nên tóc đã "tuột" xuống thành.. râu ? Trong lớp, V là người trầm nhưng chắc mạnh, khá vui mà thâm thúy ẩn hiện trong câu nói - vì đã đạt chức "đại sỹ" mà.. V thật nhanh nhẹn trong nhiều vấn đề, rất có tố chất và yêu thích các môn thể thao.. Nhớ với một thời bơi sông và đá bóng "quyết liệt" trên bãi giữa 1 đội ghẻ với đội không..? thật là huyên náo và vui đáo để.. Thế mà nay đã hơn 40 năm trôi qua rồi..!?
Cũng có những điều kiện thuận lợi, nên V đến nay đã có đủ các yếu tố của 1 người thành đạt - Trên nền tảng của người “thầy” lâu năm trên bục giảng, cũng là từ thành tố của lớp 66K...

QUANG. HUY  Đây cũng là nhân vật "lạ và kiều" bởi H như mong muốn được khám phá trên vùng đất mới..? Những nghĩ rằng H sẽ ở viện QH lâu dài..? Vậy mà, đùng một cái - gia thất lạoi ở Đà Nẵng, rồi ở luôn cho đến nay..! H lập gia đình và thành đạt ở đó.. với vợ là người Huế, cùng 3 con trai to con chịu học nên cũng nối nghiệp con đường KTS của Bố.. Vào thời SV, tính tình của H cũng thật sôi nổi, vui vẻ, thích tranh luận đến ra nhẽ.. rồi còn là một cây văn nghệ nhiệt huyết.. chả thế mà tốp ca "phi đội ta xuất kích" cùng tam ca "con cua đá" vẫn là dấu ấn, kỷ niệm và vang mãi với Trường, trong các lớp SV khóa sau.. Khi đó, chúng tôi đã sống thật nhiệt tình, sôi nổi và cả vô tư đến hết mình.. Còn đến nay, với riêng H, có thể yên tâm và tự hào với nghề, trách nhiệm, công việc đã làm cho Hội QH, với TP.Đà Nẵng mà H đã thành đạt cùng gia đình, các con và bạn bè chung của lớp.. nền tảng 66K vẫn vậy đấy..?
XUÂN ĐỈNH - Là một người thật cần cù, chăm chỉ, hiền lành, rất ham học và ham làm.. người luôn vận hành hết năng lực cho công việc, để phấn đấu vượt lên chính mình. Với cuộc sống bộn bề, với công việc chung và riêng đầy ắp.. Đ vào việc thật say sưa, miệt mài đến quên mình, khi sức khỏe thì có hạn.. do vậy Đ vẫn "hom" như ngày nào..?  Dù sao thì đến nay Đỉnh cũng đã đạt được những mong muồn, có trong mình nhiều yếu tố như chính tên của Đ.. Vậy, luôn chúc Đ luôn khỏe để đạt hết ước mơ...


* ĐẶNG HÀ  Một thành viên của 66K có vóc người nhỏ nhắn, tính cách thật nhẹ nhàng, cẩn thận, khá kín tiếng.. Rất chịu khó và miệt mài, tự chủ.. Tôi nhớ một hình ảnh của H thời ở Chính Thượng, trời rất lạnh, khi mua được chiếc áo bông.. mới có lẻ do nhỏ người, khi mặc thì quá rộng..thế là bắt chéo 2 vạt áo lại, lấy dây Chuối khô buộc bụng.. gọn ngay, mà lại càng ấm.. khôn đáo để..? Rồi qua nhiều năm, H vào quân đội, làm từ khâu thiết kế, giám sát và..được đề bạt lên CB quản lý.. Vậy là, H đã phải phấn đấu ghê lắm..? Hôm gặp 2 vợ chồng ở Văn Miếu, thì ra con trai H nhận giải loa thành của đồ án tốt nghiệp...Rất chia vui cùng gia đình H khi có con trai sẽ nối nghiệp và theo con đường thành đạt KTS của bố.. đã làm việc, cống hiến với ngành, nghề trong ngần ấy năm trời.
* ĐỖ NAM - Hải Phòng. Một người tài hoa của đất Cảng, vóc người tuy thấp nhỏ mà tỷ lệ, gọn, thật nhanh nhẹn.. N lại khá nhiều tài lẻ ẩn sâu, cái tài năng riêng về vẽ vời tỷ mỷ, li ti ấy đã được thể hiện từ những ngày đầu vào lớp, sau này càng phát huy hơn trong suốt giai đoạn làm nghề.. N đã làm việc bằng nguồn vốn bản năng, cùng những nhanh, nhậy trong cuộc sống thực tiễn.. những nhà N vẽ, trải từ HP. HN, Quảng Ninh, Hà Bắc..và SG. Cũng "ghê" thật... đấy. 
Về thời gian cuối này, những tài khác - Karaoke, chụp ảnh, quay phim.. càng thể hiện được nhiều hơn. Với các môn nghệ thuật khác N luôn đam mê.. cứ như một dân chuyên nghiệp thực thụ... vậy.?

* TƯỜNG CẬN - Là người luôn mang nhiều vẻ trầm tính, tư lự, ít thể hiện mình trong nhiều điều kiện.. Với T, lại rất cần cù, chịu khó, chăm chỉ.. đến miệt mài.. Khi ra trường, T về bộ Vật tư, sử dụng chuyên môn để hỗ trợ cho công việc thư ký, trợ lý cho 1 T.Trưởng của Bộ. Như vậy đấy, tất cả cũng đều là một công việc cần làm.. Khi làm thật sự, thực tâm và hoàn thành tốt mọi công việc thì đó cũng chính là con đường  đi đến những thành công..?

 * A.CHÚNG - Là một CB khá lớn tuổ đi học, bên Phú Thọ về, sống khá kín, rất “nghiêm”..Khi tách lớp, anh là lớp trưởng của chuyên ngành CN chúng tôi, cũng rất chịu khó trong quá trình học, ra trường về bộ LT-TP, tôi chỉ biết như thế.. Sau này gặp lại trong SG, được biết anh là lãnh đạo của Cty tư vấn, có VP ở đường Nguyễn Công Trứ. Khi tôi về làm tại viện QH.. được biết anh đang làm “tiểu ngạch” về phát triển nhà..? sau mới hiểu, anh tìm những khu đất “ổ chuột” trong nội thành, lập dự án, giải quyết thủ tục, tự đền bù, rồi QH phân lô, kinh doanh nhà.. giỏi thật. Những khu đất mà anh “làm” sau này là những khu ở khang trang, sạch, đẹp..là ước mơ của nhiều người. tôi thì bị hụt, Thụy có góp vốn, hưởng được 2 căn. Như vậy đấy, chẳng phải chỉ có giỏi khi học, với cuộc sống cần sự nhanh, nhậy, thời cơ và cả kinh nghiệm được đúc kết từ cuộc sống nữa..
  Còn nhớ, có lần anh đã rất mong muốn..được đón cả lớp 66K vào họp mặt tại TP.HCM..? A sẽ đứng ra lo lắng hết... tài tình thật.

 * A. ĐÔNG - Cũng là diện CB vào với lớp, ở anh có tính tình thật thoải mái, hồ hởi, nhiệt tình và rất vui..Cứ mỗi lần về dự hội Trường, họp Hội..mà gặp nhau, là thấy anh, thấy tiếng cười thật sảng khoái, nhiệt thành..Tính anh là vậy, “chất” của người miền Trung du chân tình đất Bắc. Nhớ lần về Phú Thọ, cả lớp được anh và đồng nghiệp địa phương đón, tiếp đãi thật nồng hậu..Cho đến nay, anh đang có một cuộc sống ổn định, tâm huyết, mà vẫn “nóng hổi” những mong muốn, dự định cho tương lai..cho cuộc sống gia đình, bạn bè, đồng nghiệp...
                        
* A. ĐẠT - là CB được đi học khi đã trải qua nhiều năm tháng lao động thực sự về sản xuất gạch và trên các công trường.. Với khổ người to, cao, mặt gồ xương.. nhưng lại rất lành, muốn được tâm sự để trải lòng mình. Khi tách ngành, anh cùng lớp với tôi. Biết là sẽ thật khó khi vào học..! anh đã chuẩn bị một kế hoạch khá kỹ, cộng với sự chăm chỉ, sức phấn đấu..cho đạt được những kết quả khả quan nhất..Với nhiều nỗ lực, anh đã đi qua 5 năm, vào làm tốt nghiệp, kết thúc ra trường.. Trong anh, ấp ủ nhiều mong muốn cho ngành, với việc SX gạch trong lò tự động hóa.. để có sản phẩm thật bền, đẹp cho XD nên những công trình không phải tô, trát.. từ “gạch trần”. Một ước mơ thật đẹp.

... Rồi, còn với các anh lớn tuổi như  các anh : Mai Hội, Lưu.. cùng những người đồng lứa là : Đòan, Phúc, Tiến, Đức…Và còn những người khác nữa.. do những điều kiện của cuộc sống, công tác và từ các địa phương khác nhau.. nên cũng đã lâu không gặp lại nhau, do vậy rất hạn chế về thông tin, độ hiểu biết về nhau... thành khó biết viết điều gì, viết thế nào cho đúng..?  Hãy mong sự thông cảm, bỏ qua...


NHỮNG KTS. NỮ..CỦA LỚP   
Với lớp 66K lúc đầu có 30 người, sau còn 28, mà chỉ có 5 nữ thôi… Chị Quỳ và Trân là người lớn tuổi, lứa lưu học sinh VN từ Trung Quốc về, còn 3 người trẻ sinh 1949 đều là học sinh phổ thông : - Thơm, người dân tộc Tày, từ Lạng Sơn vể - Thanh, người của địa phương mà trường đến sơ tán và Diệp, học sinh Hà Nội đã thi đạt điểm cao về Mỹ thuật.. Vậy đấy, lớp chỉ có ngần ấy người nữ, nên được anh em khá quan tâm và chăm sóc, giúp đỡ.. trong nhiều công việc nặng, những việc mà giới Nam thường làm... xem như họ là “hoa phong lan tai Trâu, mì chính cánh” của lớp…còn gì..?

* VỚI CHỊ QUỲ -  Chị là người lớn tuổi nhất lớp, cán bộ đi học..từ lớp ở bên Trung Quốc về, đã có gia đình và 2 con gái...vậy mà Chị vẫn học như mọi người.. thật là “sự vượt khó” vô biên.. Tôi vẫn nhớ những lần đi vẽ ngoại khóa cùng Chị..vì bài tập là ký họa cây và người.. tôi chọn các cây Cau, Nhãn.. để vẽ nét theo độ đậm nhạt của tàu lá hay theo mảng sáng tối.. thì Chị lại chọn cây Chuối, Mít.. để vẽ được cụ thể từng lá một..Chị cứ thắc mắc là tại sao điểm lại không được cao.? Sau đó, khi hiểu được phương pháp.. Chị vẽ nhanh và khá thuần thục..Chị đã đạt điểm cao..Vậy, có thế..thôi mà ?
Ngoài ra, 2 Chị em còn học bài với nhau, nhất là những môn khó : Hình học HH, Cơ kết cấu, Sức bền..nên Chị cũng cảm tình và thân thiện với tôi nhiều..Ô “xã” Chị- A.Cảo, là Viện trưởng viện CN, sau này về Bộ làm việc, tôi được biết rõ hơn.. những khi “có xe” lên đón về HN, Chị thường gọi tôi về cùng, rồi lại đón đưa lên..Mỗi khi đến nhà, thấy 2 con gái luôn quấn quýt với mẹ.. Chị cười thật nhẹ nhàng trừu mến, tôi như thấy được sự nồng ấm của tình cảm gia đình..Đến những năm cuối, thấy con Chị nay đã lớn nhiều,  tôi cứ gọi đùa vơi Chi - là “U”ơi.? 

 * VỀ THƠM.. Thơm là người dân tộc Tày trên Lạng Sơn..thi đậu vào lớp.. nên rất “thật” và “mộc”..Với những câu chuyện, mà ai đó nói theo kiểu “láy”, “vòng vo” hay “nói ngược”..là Thơm không thể hiểu nổi..lúc đó, mặt cứ nghệt ra, trông rất “ngộ”..rồi chỉ biết cười trừ.. để lộ ra hai cái răng khểnh..trông cũng duyên cùng vẻ thật thà..thấy rõ.
Sau tốt nghiệp, Th về Viện QH của Bộ, làm ờ tầng 2 cùng với khá nhiều anh em trong lớp cũ..cũng thật đông vui.Rồi Th lập gia đình,có con, yên ấm ổn định trong mái ấm.. Vậy mà Th đã “ra đi” sớm, khi các Cháu chưa thật trưởng thành..?! Nhân đây, anh chị em và bạn bè trong lớp.. thắp cho Th những nén hương thương tiếc, nhớ về một người bạn hiền lành, chất phác..với nụ cười dễ thương, mà rất thật thà.. rất quý mến..

* VỚI THANH quê ở ngay tại Quế Ổ-Hà Bắc, khi mà trường về sơ tán, Th được vào học cùng với lớp..là một phụ nữ “chân quê”với những nét rất “chân”, thật là “thanh”của vùng sông nước phù sa... đậm đà. Tuy không thể hiện được nhiều khi cùng học trong lớp, vậy mà khi bước vào cuộc sống với..“đời” thì Th lại thể hiện được sự “bang giao” rộng rãi..để làm nên “sự nghiệp” cho cuộc sống của mình..đã giúp XD cho nhiều mái ấm của các gia đình..và “phục vụ” ngược cho chính mình..Bây giờ, ít ai có thể nhận ra một cô gái chân quê vùng phù sa ấy..đã là “bà chủ” của doanh nghiệp XD… Vậy đấy, chính trong cái gian khó..lại “ló” ra được những điều thật “khôn”..Thế mới biết được rằng..phụ nữ dễ đã có mấy “tay” được..như Thanh..

* CÙNG DIỆP  .. Trong những người trẻ tuổi của lớp, “xét” về tổng thể chung...về sức trẻ, hình thức, cùng tính cách và phong thái ứng xử.. thì Diệp đã đạt được “điểm” thật cao... Do vậy, cũng có khá nhiều người có ý định “tiếp cận”, kể cả những người ở lớp trên, mà cũng khá nổi tiếng.. Song, vì chúng tôi cùng trong một lớp,ở Hà Nội, gần nhà nhau nên cũng dễ bề thông hiểu, phù hợp nhau..hơn.
Với cuộc sống tại trên khu sơ tán..chẳng có điều kiện sinh hoạt công cộng gì, nên chúng tôi chỉ tập trung vào học và thường học cùng nhau..Trong những năm đầu, bài vở nhiều, là các môn cơ bản, cơ sở.. nên cũng rất “nặng”, càng cần phải học theo “nhóm”..để giúp đỡ nhau được nhiều và cũng dễ gần gụi nhau hơn.. Kể từ đó, các “đối tượng” khác đã lượng được “sức”, rồi rút lui dần..để chỉ còn lại mình tôi…
Thật lòng, chúng tôi “đến” với nhau hoàn toàn tự nhiên..những khi vể HN nghỉ, là đến nhà nhau, thân mật, tình cảm như người trong nhà, mọi người trong gia đình và họ hàng..đều biết, có cảm tình, thân thiện.. và coi đó như một điều của..sự tất yếu.
Gia đình D ở ngay trong khu chợ đêm của HN bây giờ, với 5 chị em, 4 chị gái và cậu trai út, cả nhà đều có xu hướng theo nghiệp của ngành Mỹ thuật..Hai cụ Ông, Bà đều là CBCNV nhà nước, thuộc thành phần cơ bản, kinh tế của cả nhà, vào mức trên trung bình, sống một cuộc sống thật căn cơ, ổn định...
   Tình cảm ấy, kép dài suốt gần 4 năm, kể cả khi Trường về đến khu Hà Đông. Cứ tưởng rằng..mọi chuyện là xuôi chiều..vậy mà đã xoay chiều..đến khoảng cách xa xôi.!?
   Cuộc sống rồi cứ trôi theo quy luật tự nhiên của nó..ai, rồi cũng bước vào gia đình, cùng vào cuộc sống riêng tư của mình, theo điều kiện của Cơ quan, đời sống..XH.
   Để đến nay, khi được biết..cuộc sống, số phận của D..thật là éo le và quá cơ cực..?? Chúng tôi đã đến thăm, giúp D được phần nào..trong những điều kiện có thể..của nhựng người thân cũ. Nay, chỉ biết chúc và mong D được..cố khỏe, sao cho nhẹ nhàng hơn…


 Vi TRÂN Người phụ n của vùng miền trong...với thật đầy sức mạnh của vùng gió Trường Sơn mà đậm đà của chất biển..mặn mòi. Chứa đựng trong Trân là sự đôn hậu, với tầm sâu ẩn của..đại dương. Song cũng lại dào dạt của một miền.. gió núi. Bởi cái chất, tính tình của người thật kín đáo mà cũng rất nhiệt tình, thật dễ thương...Nếu một ai đã gần, đã hiểu được Tr...thì sẽ thấy được sự tuyệt vời đến nhường nào.? Ô xã của Tr, cũng chẳng phải ai xa cả - A.Bình, người của viện DDụng, thuộc khóa 65K, trên chúng tôi lớp..Anh B, cũng quả là người có “số”..thật sướng..?

  VÀ NHỮNG NGƯỜI KHÁC.. Sau này, khi sát nhập với nhau, lớp lại có thêm nhiều gương mặt “ấn tượng” khác nữa.. mà mỗi người là mỗi vẻ.. mang theo những đặc điểm riêng của nhiều kỷ niệm đẹp trong suy nghĩ của mọi người.. Tuy rằng chỉ gần gũi trong những năm học cùng nhau, rồi phải xa nhau.. Nhưng, nhờ có những dịp họp mặt kỷ niệm của Trường, Hội KTS.. mà 66K chúng tôi vẫn gặp nhau.. tay bắt, mặt mừng.. hân hoan trong những kỷ niệm xưa...Những gương mặt thường gặp, đậm nét, nhân hậu và thân thiện là: 


* Hòa .Thái Bình... Vẫn cứ vóc dáng, hình hài..và tính tình là như thế.. cứ vẫn “y nguyên”như cái thủa nào..Từ nụ cười tươi trẻ, hồ hởi, nhiệt thành.. như tự nó đã biểu hiện hết cái “chất” chân tình, thật nhất..của một vùng lúa xanh thăm thẳm đất Thái Bình...
Với phong thái ấy, tình cảm ấy..sẽ mãi đọng lại trong lòng ban bè, mọi người của lớp.. để mỗi khi..chỉ cần nhắc đến tên..là mọi nét mặt, nụ cười của Hòa..lại trở về..thật tươi.
* Chị Chi Với những biểu hiện thật “đầm”, cùng phong thái của một người lớn..rất kín đáo, nhẹ nhàng, tinh tế trong những biểu hiện..mà không kém phần nhiệt huyết vì những việc chung của lớp, của các bạn xưa..Bởi vậy, mà trong khi cùng học, trong lớp cũng đã có những người tình nguyện..nhận là em của Chị, để rồi cùng học, cùng vượt qua những khó khăn của cuộc sống..Trong tình cảm chung và cuộc sống riêng của mình, chắc Chị cũng luôn thể hiện được đúng là bản chất gốc của 1..người lớn của lớp.
* Với DũngThật là một con người của nhiệt tình, hồ hởi.. trong cái vóc nhỏ nhắn mà chắc lẳn của Dũng ấy..như có ngọn lửa “ngầm” luôn cháy..Chả thế, mà  xưa kia..đã bao..chàng đã phải “ngắc ngư” với tiếng cười ròn tan..ấy.? Rồi D về lại vùng quê gốc của mình cùng với người cùng “nghiệp” bậc trên lớp..đã làm nên được nhiều công việc cho..cuộc sống của gia đình và tương lai của các con. Thật là người vững vàng trong những bước đi..
Lâu lắm rồi, nay mới gặp lại..cũng vẫn hình hài và dáng tròn lẳn ấy..nay như khỏe ra, chắc thêm, vững hơn và những..tiếng vỡ..của Pha lê ấy..vẫn ròn tan, vang vọng xa hơn..
* Cùng với Bốn ... người vẫn cao, gầy của hồi nào, vẫn dáng vẻ trầm tư, ít nói..nhưng nay đã “đắp” đủ thêm chất nhiệt thành tiềm ẩn..bên trong, để sẵn sàng ứng giúp tất cả..vì công việc chung cho lớp, cho đồng đội..Tuy cũng xa nhau lâu rồi, gặp lại vậy mà Bốn..vẫn thế, vẫn nhẹ nhàng, ý nhị..nhưng đã “động” hơn và nồng ấm hơn…
* Riêng với Nghiêmlại có chất riêng của người mang đúng cái tên của mình..luôn thật nhẹ, chắc, thật “nghiêm”..mà luôn vui và cũng thật là kín..Tính của Nghiêm cũng rất kỹ lưỡng, cẩn trọng..trong ứng xử mà rất rộng..khi giúp được người khác..Nghiêm cũng đã từng vá áo cho tôi, với đường kim mũi chỉ..thật nuột. Có lẽ, cái tác phong cực nghiêm ấy..mà được mọi người thường gọi là..Chị, theo tình cảm tin yêu, nể..trọng.
A.Trung, ông xã Nghiêm..đã “vắng”, nay một mình Nghiêm..là tất cả.. Nhân đây, cũng được chia buồn riêng cùng Nghiêm, toàn thể gia đình..và 1 nén hương cho Anh.

* Còn Thọ ..thì khỏi phải nói nhiều.. vì Th như đã tích “gọn” mọi điều tố chất..của..nhanh, mạnh, nhậy, vững..gan lỳ..ở trong mình, cái gì cũng có, đủ cả.. tuy là người thuộc..ít tuổi của lớp..(He, he.. là những nhận định sơ bộ..được biết trong những lần gặp, hiểu biết về nhau..)  Như vậy là hơi “tham” đó..nhe..em..? Đến nay, Th thật trưởng thành, vững vàng và..thật chắc chắn.. Cũng chúc mừng cho Th..về những điều đó.. bởi “Cuộc sống, không cho không và cũng không lấy đi của ai tất cả.? Cuộc sống là sự bù, trừ..để mọi người có sự cân đối, điều chỉnh..để đến..hoàn chỉnh.!) Ha..?



 Cặp Uyên ương .66K.. Đó, không ai khác là Quyên + a.Thao - 1 cặp uyên ương tuyệt vời..Họ cũng là cặp duy nhất của lớp tình nguyện về sống chung “một ổ..tổ”..? Cứ tưởng rằng, cái tính “nhí nhảnh”, nhanh nhẹn và thẳng “tuột” của Q sẽ khác, ngược với a.Thao là trầm tĩnh, tế nhị và “cực” nhẹ nhàng..nhưng mà chắc..Vậy mà họ lại “điều trị” được nhau một cách hài hòa, thân thiện đến vậy..? Anh, Chị nay là trung tâm “tụ hội” của lớp, trong vai trò dẫn đầu về sự tập trung và tổ chức các sự kiện..trong sự tin tưởng của anh em, mọi người..Cũng có thể, còn lưu lại những “âm hưởng” của người phụ trách lớp ngày xưa..Cũng bởi..trong Anh, Chị vẫn còn “sôi sục”, sắc đậm..những hào khí của “tuổi xuân” và của người thành đạt..
Đến nay, Anh Chị đã ổn định, vững vàng và có quyền tự hào về sức làm việc của mình.. trong một thời sôi động của luyện thi, mở lớp ngoại ngữ.. thật giỏi và thật vững vàng..Cuộc sống cũng phải trang trải..để bù đắp, trả ơn..cho A, C..về một sức lao động thật cần cù và miệt mài..ấy, trả cả..những tươi trẻ trong mạnh dạn, sức sống của..tuổi xuân..Cũng là lẽ..phải thôi.?? 












                                                                 
                                              ********************

Cũng nhân đây, xin được thắp những nén nhang thương nhớ đến các bạn, các anh, chị.. đã vội "xa đồng đội" trong khi chúng tôi đang được hưởng trọn vẹn và đầy đủ những "hương sắc" của ổn định, thành công và tự hào về sức lao động, những sáng tạo, cống hiến cho cuộc sống của hôm nay và cả đến mai sau, tự hào về một lớp 66K vững bền, đoàn kết và thật ấm áp tình bạn.. người với người.


                                                  ******

Hách- Việt -Thụy - Yên trên vườn nhà Thụy.
 
Thanh- Chi- Thọ-Dũng- Hòa- Thắng- Quyên - Hách tại Bà Nà- Đà Năng 2009.

                                    Đỗ Nam- Chính- Hải - A.Thao- Thọ- Dũng- CHi - Hòa.
 

                                                                                           KTS.VĂN VIỆT - 66K


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét