CHUYỆN CUỘC SỐNG



 NHỮNG “ĐỒNG NGHIỆP” TRONG GIỚI KTS.

Nhắn gửi - Thân mến gửi các bậc đàn anh, bạn bè, đồng nghiệp.. Với trang blog.. vui này, được viết vào khỏang thời gian được nghỉ ngơi, có điều kiện hơi bị rảnh.. để nhớ đến những mọi người, "đồng nghiệp" trong giới ta theo những thông tin và ghi nhận chủ quan.. của cá nhân.
Nếu như, có điều gì sơ xẩy, thiếu xót..? Mong sẽ nhận được những đóng góp, bổ xung kịp thời, chính xác.. nhằm có thêm những niềm vui nho nhỏ và hoàn thiện hơn.. nhất là mảng hình ảnh.                          
                                       Rất mong có được sự giúp đỡ.. vô tư và thân ái.    
       Gửi theo -  đ.c mail : vanvui47@yahoo.com -  tel : 0983706120   Thân chào. V.Việt



 KTS. LƯƠNG ANH DŨNG 
Anh thuộc những bậc KTS đàn anh đi trước.. Hiện nay, cả gia đình đã cùng vào Sài Gòn làm đất “hội tụ”, để được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng.. với điều kiện tự nhiên - nắng nóng của vùng đất phương Nam. Thời gian đầu là 1 khu nhà vườn thanh tịnh.. trên đất Bình Dương. Nay, bởi vẫn còn dư - trí và lực cho "chiến đấu", anh mua nhà ở quận Bình Thạnh, tập hợp người thân, anh em.. lập Văn phòng, làm việc.. cho đỡ nhớ nghề.?
Được biết, khi Anh thiết kế khu nhà ga A.1 của sân bay Nội Bài, một công trình có quy mô thuộc loại lớn nhất, do KTS của ta tự làm.. Tuy rằng, còn điều này, điều kia.. song, công trình đã có những nét mới, được chắt lọc về - Hình khối tổng thể, hàng cột ngoài cùng các đà kép, các conson đầu mái.. Cũng tự hào, khi chúng ta đã tự làm được những điều thật lớn cho những công trình.. mà không phải nhờ đến KTS nước ngoài. 
 Cũng không ngờ rằng.. lúc đó, tôi cũng được “làm” phương án thiết kế - Cải tạo, mở rộng khu ga nội địa SB.Tân Sơn Nhất - khu vực có những mảng kính to, màu xám xậm. Tuy ở tận 2 đầu xa xôi của miền đất nước, mà lại có được sự trùng khớp như vậy.. kể ra cũng thấy vui, là lạ và  thật diệu kỳ..?
  Được nghe mọi người kể lại - Từ khi vào Trường, học lớp KTS đầu tiên, Anh đã thể hiện rõ những tố chất "đam mê", khả năng sáng tạo, tính cẩn trọng.. trong học và làm bài. Khi về làm việc tại viện thiết kế Dân dụng của Bộ Xây Dựng, Anh cũng thuộc lớp KTS “gạo cội”, xếp vào hạng cao.. trong giới thiết kế của Viện.. có khá nhiều tác phẩm.
Cũng chỉ mới được gần, biết nhiều về anh trong khoảng thời gian gần đây khi Anh vào trường tham gia giảng dạy phần chuyên đề, dạy các lớp có các đồ án lớn...
  Trong cuộc sống và nghiệp nghề của mình, mỗi KTS thường rất vui, tự hào về những công trình đã thiết kế.. Song, với mọi người, đâu phải ai cũng hiểu.. để rồi, khi họ bay đến các nhà ga, mấy ai đã biết.. người thiết kế nhà ga hàng không ấy.. là ai, tên gì..?

     KTS. DIÊU CÔNG TUẤN
   Cũng là bậc KTS đàn anh, bạn bè vẫn nói - Anh là người rấsay sưa, nhiệt huyết và xông xáo.. trong công việc, với nghề nghiệp đến hết lòng.. ở trong giới. Tuy rằng, đến nay Anh cũng đã bước vào cái tuổi của "thất tuần", thật là quý hiếm... 
  Theo với mỗi công trình khi Anh thiết kế, như đã “nuốt, lôi đi" bao sức lực, suy tư, trăn trở.. để cho ra đời được những tác phẩm.. đẹp mà rất đậm chất “Diêu”.. với những đặc sắc - là gọn về hình khối, khỏe cho mảng miếng, đơn giản trong chi tiết.. nhưng, lại luôn mới và rất có "chất riêng" của mình.. như : khu nhà Khách chính phủ gần vườn hoa Chí Linh, VP của bộ GTVT trên đường Trần Hưng Đạo…
  Được biết về anh từ lâu, nhưng hiểu về anh là khi.. xem cuộc triển lãm các phương án thiết kế lăng Bác. Phương án của Anh và a.Gia Khiêm.. từ những ý tưởng, nét vẽ, phong thái thể hiện.. đã để lại nhiều ấn tượng.. với KTS trẻ bọn tôi lúc đó tại cuộc thi..
  Sau này, thì gặp và biết khi A làm việc ở Viện Dân dụng của Bộ, còn bây giờ.. thì quá gần rồi, bởi 2 anh em cùng dạy trong Trường, cùng khoa và bộ môn. Khi nghỉ, thì cùng dạy thêm bên Văn Lang và cùng nhiều sở thích khác trong nghề, trong cuộc sống.. nên cũng khá hợp gu nhau trong cung cách làm việc. 
  Cho đến nay, với Anh, đang ở cái tuổi đó.. cùng mái tóc đã bạc phơ, để dài.. trông cực ngệ sĩ. Vậy mà thật khỏe, cường tráng, hừng hực lửa phong độ.. A vẫn như thế, với phong thái thật riêng, luôn cười thoải mái, mà rất tự nhiên.. ấy là khi anh kể chuyện về các Cháu nội của mình.. trong sự hể hả, tự hào, say mê..
  Đã làm việc cùng với anh cũng khá dài, biết về anh thì cũng khá lâu.. Nay, sẽ chúc mong A - Sẽ mãi thật trẻ, vô tư, vui khỏe và luôn "xung" như thế, mãi vẫn giữ được cái chất riêng.. rất “Diêu” của mình trong sự truyền đạt đến với các lớp KTS trẻ.. tương lai của đất nước.. sau này.






KTS. VŨ ĐẠI HẢI
Với Đ.Hải.. thì có bao nhiêu chuyện để kể, để nói.. nhưng cũng thật khó, khi sẽ viết điều gì.. Bởi, từ trong 1 con người, mà như đã xẻ chia ra bao phần.. Từ lắng đọng, xúc tích, tài năng, nhạy bén, uyên thâm, đam mê.. và cả nghịch nghĩa, thiệt thòi, rắc rối..? Vẫn mãi là cái dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh.. mà ẩn chứa một cường lực thật sâu thẳm. Một phong cách nhỏ nhẹ, mà đầy nhiệt huyết.. dễ làm thuyết phục lòng người. Một sức lao động.. đến miệt mài. Một nỗi đam mê luôn cháy bỏng.. sâu cho đến tận cùng. Có lẽ cũng bởi vậy, mà.. forma của Đ.Hải khó thể "mập" lên được.? 
Được biết tới gia đình, từ người Dì có ý định giới thiệu cô em.. vào cái thời trai trẻ, gặp với Đ.Hải qua những ngày còn đang học, gần nhau hơn khi cùng dạy trong Trường.. Nhiều điều, nhiều chuyện cũng đã đến và rồi cũng qua đi.. song cũng để lại nhiều ấn tượng khó quên trong nhau.. về cái tính, cái tình, cái tài.. rồi cũng có.. cái tật.? nhưng lại rất đỗi đậm đà, sâu nhớ... Với cuộc sống, cũng thường là vậy, chứ làm sao có được những khuôn mẫu đồng đều như các sản phẩm của công nghiệp..?
Đến nay, dù đã nghỉ, đã vào khoảng thời gian được nghỉ ngơi.. đi thăm thú đó đây.. và cái tuổi để được vui vầy.. cùng con, cháu. Vậy mà vẫn cứ làm, vẫn hoạt động nhiều hơn.. trong nỗi đam mê, sở trường.. như thể không dừng được, quả là giỏi thật. thế mới thấy "sức sống".. của con người đã được rèn luyện, mạnh mẽ đến nhường nào.
Bây giờ, thật khó gặp được nhau, khó có khoảng thời gian để ngồi uống bia, ăn dỗ mồi, để "tám" với nhau đôi điều.. họa chăng chỉ gặp vào kỳ chấm tốt nghiệp.?
Vẫn biết rằng, với công việc là nghiệp nghề, là đam mê, hạnh phúc.. cũng có thể là những sở thích.. Nhưng, cũng cần phải sắp xếp phù hợp cho những khoảng thời gian.. được nghỉ ngơi, dưỡng sức, để có những lúc an nhàn, tĩnh tâm.. cho "soi rọi" lại cả chặng đường dài đã qua, những việc đã làm.. mà rút ra với một chút kinh nghiệm, một số "bài".. dành cho con, cháu, các thế hệ sau.. bước đi đúng đường, thẳng hướng, đi nhanh hơn.. ít "va chạm" nhất.. trên cả quãng đường còn thật dài của cuộc sống.
Cũng biết nói thêm gì nữa bây giờ đây, nói nữa sợ "lộ vở".. thôi ngắn gọn và xúc tích.. là chúc và mong Đ.Hải thật khỏe, mập thêm.. có được nhiều niềm vui thực sự.




   KTS. TRỊNH DUY ANH
  Tôi với Duy Anh, duyên số thế nào.. mà lại gần gũi và thân nhau như thế..? Năm 1979 khi chuyển vào SG, dạy trong Trường.. thì gặp và biết nhau. Những người "xa nhà" lúc đó còn ít,  thường tìm đến nhau.. để tạo thành nhóm gần gũi. Tôi, Thụy, D.Anh đã thành một nhóm là vậy. Cũng có biết bao kỷ niệm của "một thời" khi đó.
 Khi hỏi chuyện nhau.. mới biết D.Anh lúc mới vào, năm 71, thấy triển lãm của Trường vẫn còn các đồ án tốt nghiệp, ấn tượng với "nhà máy cơ khí Quảng Ninh".. nào ngờ, đó là đồ án của tôi. Vậy là, đã khớp.. giữa người với đồ án, nên càng thân hơn. 
Rồi, những công việc của "làm ăn" phục vụ cho cuộc sống thời bao cấp khó khăn.. lại càng nối chúng tôi "chặt" hơn. Từ công việc.. Cải tạo, mở rộng chợ Bến Thành, trường Huỳnh Khương Ninh, và khá nhiều công trình khác.. Điều đặc biệt, là 2 anh em vẽ rất.. hợp và hiểu ý nhau, chỉ cần nói ý.. là thể hiện đúng luôn.? Từ đó, chúng tôi đã là cặp "bài trùng" trong khá nhiều công việc.. của P.Thiết kế, của Trường và cả cho "riêng tư 1 chút"...
 Đúng là, cái thời bao cấp.. biết bao nhiêu khó khăn phải "vật lộn" với đời sống.. bởi, lương của người Thầy.. có là bao.? Với mỗi người.. khi đã và sẽ vào gia đình riêng.. D.Anh cũng vậy, bởi hời điểm đó không ai có thể vượt lên trên được cái "vòng" tất yếu.. của cuộc sống lúc bấy giờ. Tất cả đều phải bươn trải với đời sống, phải làm nhiều việc mà ít ai có thể nghĩ được.. là, đã từng trải qua như thế trong.. một thời..!?
  Cuộc sống gia đình.. rồi cũng đến, được là người "giúp" từ đầu, là người đã trải chiếu.. mà lại không "đặng" được lâu dài..! Song, tất cả mọi chuyện lại phải quên đi.. cho xây dựng "ngôi nhà mới".. thật đậm đà, kỷ niệm.. cho ổn định, vững vàng hơn. 
  Cuộc sống và thời gian không dừng lại, có biết bao nhiêu câu chuyện đã qua, sự vụ, công việc đã trải.. để lại cùng có nhau, cùng vui chung, buồn cùng xẻ chia.. 
Điều cốt lõi cuối cùng, là.. đã và hãy giữ được, để sẽ như còn mãi.. là những gì, mà chúng tôi đã thật vui, trân trọng, xây dựng được.. kể từ những ngày đầu tiên, cả từ lúc khó khăn nhất.. cho đến ngày hôm nay.


   KTS. ĐOÀN TRỊNH HIỂN 
   Được nghe  tên biết về H từ lâu.. nhưng lại chưa khớp người với tên..? Thực sự được tiếp cận, gần gũi và làm việc cùng nhau.. từ khi tôi quay trở lại với Trường. 
Một nhân vật.. say mê âm nhạc, có tính tình điềm đạm, nhẹ nhàng, ít nói.. nhưng chắc chắn, việc nào ra việc nấy.. thật rành mạch, rõ ràng.. Tuy khổ người cũng hơi gầy, mảnh khảnh mà rất săn chắc.. có vẻ "con nhà võ", H chơi thể thao tennis khá say mê. 
Cái "chất" rất riêng, cùng sự chắc chắn và nhiệt tình.. ấy, đã tạo nên một H dễ gần, thân thiện, tin tưởng.. Cũng giúp H làm được nhiều việc trong dạy học và cuộc sống.. 
H cũng có " hoàn cảnh" giống tôi - một gái, một nữ - mà sao giới KTS giống nhau nhiều thế..? có lẽ bởi vậy, cũng dễ hiểu, thông cảm và gần với nhau hơn. 
  Chúng tôi làm việc cùng trong bộ môn, khi họp trao đổi về chuyện môn, kế hoạch giảng dạy.. H cứ hay "nhường" tôi nói trước - chắc vì nể.. cái  tuổi già.? Công việc giảng dạy, tiếp cận trực tiếp với học trò.. những lứa sinh viên trẻ sau này.. đã là trách nhiệm, như cái "nghiệp" gắn chặt với cuộc sống mỗi chúng tôi khi đã chọn làm nghề..
  Vậy mà cũng đi qua .. được gần 2 chục năm, khi tôi đã nghỉ thì H vẫn còn tiếp tục.. lâu lâu mới có gặp, thường là vào.. những cuộc hội thảo lớn, lễ tết.. và hội đồng tốt nghiệp.
  Mỗi khi gặp, cứ nhìn thấy nhau - khỏe, vui.. cười vẫn tươi, vẫn tay bắt mặt mừng.. vậy là hạnh phúc rồi.. Ngồi chuyện trò, cùng nhau uống chén trà, hút điếu thuốc, nói chuyện gia đình, cuộc sống.. công việc, đôi khi là KH cho học kỳ tới.. Câu chuyện vui vẻ, nhiệt tình hồ hởi và cười thật to, sảng khoái.. là biết.. niềm hạnh phúc đang ở đâu..?




KTS. NGUYỄN TIẾN THUẬN 
Tôi để ý đến Thuận khi khoa Kiến trúc thi tuyển Vẽ mỹ thuật để vào trường Kiến trúc.. khi đó thấy Th vẽ thật đậm đà, sắc nét. Thì nghĩ ngay, tay này sẽ đỗ.. mà xem. Y như rằng, Th đã đỗ đầu của lớp, trong số những người thi.. Khi đã vào lớp 67K, bước vào làm những đồ án đầu tiên, Th hay đến chơi, làm quen và ngó xem chúng tôi thể hiện đồ án thế nào. Sau này thì chơi thân nhau.. mà Th cũng khoái chơi với lớp tôi, 66K. Hỏi ra, nhà Th lại ở ngay trên phố Chân Cầm, cùng khu phố với nhà tôi bên hàng Trống.
Khi tốt nghiệp ra trường Th về dạy ở Trung học XD, bên cạnh với Trường. Sau nhiều năm, thì chuyển về Trường chính thức. Hòa vào môi trường mới, cùng gặp những điều kiện thuận lợi.. nên đã “hé lộ” ra một tài năng.. tiềm ẩn, đã bị nén lại từ rất lâu. Để đến nay, Th là một KTS có nhiều nhất tác phẩm thiết kế, quy mô vào loại lớn đã được thực thi xây dựng.. trên các tỉnh thành và Hà Nội trong giới KTS của cả nước.
Dù ở xa, ít có điểu kiện gặp gỡ nhau.. nhưng mỗi khi nhắc đến.. những nét thân quen, gần gũi.. những đặc điểm riêng.. của Th lại hiện ra thật rõ nét.